Khi thời điểm vào nửa đêm, Hồng Nhan lâu cũng dần vắng người, mỹ mỹ chi âm cũng tạm dừng mọi người dưới lâu cũng đi dần, mỗi người ôm giai nhân trong ngực qua đêm, còn không thì khoác vai nhau lảo đảo về nhà.
Khi đèn bên ngoài dần tắt, trở thành màu đen u tối, tiếng huyên náo cũng biến mất, chỉ còn lại vài gian phòng có âm thanh ngắt quãng, trong lúc mơ màng bọn họ cũng không có chú ý đến âm thanh chén trà bị vỡ.
Mỹ nhân vừa quăng chén trà làm như không có chuyện gì mắt lạnh lùng nhìn người ngồi đầu giường nhìn mình cười hì hì, nhỏ giọng cười nhạo. "Thật không ngờ chỗ an toàn mà Đông Phương đại giáo chủ ngươi nói lại là chỗ này." không sai đôi nam nữ không may ban ngày đang chật vật trốn ở đây chính là Đông Phương giáo chủ cùng Luyện thiếu chủ.
"Đúng vậy, không lẽ không an toàn sao?" Đông Phương Bất Bại hỏi ngược lại đem xấp ngân phiến trên tay mình đưa cho Nghê Thường, "Tiền này lấy rồi, ý nghĩa cùng không bình thường a!" là tiền bán thân của Luyện thiếu chủ a!
"Trừ tửu sắc bên ngoài còn có lão tú bà ép nguyện ý ep lương vi xướng." ngya cả nhìn cũng không nhìn đến những tờ ngân phiếu sỉ nhực này, còn không bằng bặc trắng sao? Tối thiểu thì vẫn có thể dùng làm ám khí, đáng đánh chết tên Đông Phương đầu đầy cục u. Luyện Nghê Thường tức giận ném cho Đông Phương một cái chăn, nhìn dáng vẻ Đông Phương bất mãn, trong lòng thầm oán tìm cho cho ta một chỗ rách như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-nghe-thuong-khuc/937853/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.