"Ngươi là giáo chủ ma giáo." Hồng Hoa Qủy Mẫu nhìn ngực mình đâm máu đang dần nhỏ giọt xuống, trên mặt thống khổ tràn đầy không cam tâm. "Không ngờ ngươi lại còn trẻ như vậy." Lúc nào Đông Phương Bất Bại cũng luôn ở cùng Luyện Nghê Thường, không được mình phải về báo tìn, tránh cho Độc Dị không biết chuyên gặp phải nguy hiểm.
Thấy trong mắt Hồng Hoa Qủy Mẫu phát hoảng, Đồng Phương Bất Bại cười nói tay đặt lên chuôi đao, dùng chút sức, chủy thủ lại cắm sâu thêm vài phần, hài lòng nhịn bộ dạng nàng đang đau đớn." Nói đến thì trên giang hồ đồn đại Đông Phương Bất Bại ta tàn bạo độc ác, âm hiểm vô sỉ, nhưng nào có ai biết được dung mạo thật của ta." đây cũng là miễn bớt phiền toái cho ta khi bình thường.
"Ha ha, ngươi không thể gϊếŧ ta được." cho dù Hồng Hoa Qủy Mẫu không thừa nhận nhưng vận phải trao đổi với người trước mặt này, đánh cuộc chính là tình cảm của Đông Phương Bất Bại với Luyện Nghê Thường, tránh được điểm yếu trên ngực mình cũng thấy được hiện tại nàng vẫn chưa muốn mình chết.
Đông Phường nhìn thấy sự sợ hãi trên nét mặt của Hồng Hoa Qủy Mẫu, rút chỷ thủ ra, "Nếu như không phải ngươi còn giá trị, ngươi cho là ta sẽ khách khí như vậy sao?" Nàng xé một mảnh vải đỏ trên ngoại sam của Hồng Hoa Qủy Mẫu xuống lau sạch chủy thủy dính máu của mình, sau đó vứt đi.
"Hừ." Hồng Hoa Qủy Mẫu hận nhìn mảnh vải rách trên đất, nội tâm không cam lòng bị làm nhục, nhưng nàng cũng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-nghe-thuong-khuc/937852/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.