Một tháng sau, Tô Diễm lột được cái nẹp treo tay, hoạt động cánh tay một hồi, tuy chưa được linh hoạt lắm, nhưng còn tốt hơn nhiều so với không làm được gì, cảm giác khớp xương cũng khá ổn, hẳn là không có việc gì.
Từ khi Tô Diễm dùng tiền kiếm được mua một bộ quần áo nhìn được mắt, người đến tìm Tô Diễm nhờ viết chữ cũng nhiều hơn. Bề ngoài dễ nhìn, lại ôn nhuận thân thiện, chữ viết cũng rất tuấn dật, thu phí lại vừa phải, mới đầu chỉ có một vài đại thúc đại thẩm qua nhờ, giờ thỉnh thoảng còn có mấy nha hoàn này kia, có điều dù trả không ít tiền, nhưng những ánh mắt ẩn tình đưa tình kia lại khiến Tô Diễm vô cùng ngại ngùng.
Sau khi kiếm đủ năm lượng bạc, Tô Diễm thu dọn sơ qua, liền đi vào một tiêu cục, ra giá nhờ họ áp hàng tiện đường đưa anh đến thành đó nhất.
Tô Diễm xuống xe tại Nghi Châu thành, hỏi vị trí của Bán Nhật Các, liền đi đến đó. Bán Nhật Các là tên chung của các thanh lâu được Tô Diễm xây dựng về sau này, thương hiệu tuy không phải lớn lắm, nhưng trong nội thành ai cũng biết đến, giờ đã gần đến chạng vạng, Bán Nhật Các vừa bắt đầu mở cửa đón khách, tiểu quan mời khách nhìn có người đến liền nhiệt tình nghênh tiến vào trong, đôi mắt linh động cong lên thảo hỉ: “Công tử muốn đến Đông Lâu hay Tây Lâu?”
Trong Đông Lâu đều là nam quan, còn Tây Lâu nuôi toàn nữ tử.
“Cả Đông Lâu lẫn Tây Lâu ta đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-nhu-tinh-chuong/2834726/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.