Nguyên phủ phú quý, dù là phòng hạ nhân, cũng rộng rãi sáng sủa — cũng xem như tiện nghi cho nàng rồi.
Sáng hôm sau, có ma ma đến đưa chúng ta đến bái kiến lão phu nhân.
Ta thay bộ y phục mới được đưa đến từ tối qua, càng làm nổi bật làn da trắng mịn của ta.
Ta nhẩm lại toàn bộ quy củ, lễ nghi đã học suốt mười bốn năm, từng cử chỉ lời nói đều phải ổn thỏa, không phô trương, nhưng không được để mất khí độ của đích trưởng nữ Nguyên phủ.
Bước vào Di An Đường, nơi lão phu nhân cư ngụ, không khí nghiêm nghị, tĩnh lặng.
Tiết Dao đi sau ta, hơi thở cũng nhẹ hẳn.
Ta cảm nhận rõ — nàng sợ vị lão phu nhân này.
Chút hư vinh phô trương hôm qua trước đám hạ nhân, giờ chẳng còn chút bóng dáng.
Ta bước lên vững vàng, cúi người hành lễ:
“Cháu gái Nguyên Thần, kính chúc tổ mẫu phúc thọ an khang.”
Lão phu nhân nhìn ta, khẽ gật đầu:
“Quy củ học không tệ, còn hơn mẫu thân ngươi.”
Tiết Dao bị điểm tên, thân thể khẽ run, vội vàng tiến lên hành lễ:
“Con dâu thỉnh an mẫu thân.”
Lão phu nhân không cho đứng dậy, mắt lại nhìn về phía Chu Niệm Dao cuối hàng.
Chu Niệm Dao nào từng thấy cảnh này, mấy thứ lễ nghi học được từ lâu đã quên sạch, vái lạy xiêu vẹo, chẳng ra thể thống.
Lông mày lão phu nhân lập tức nhíu c.h.ặ.t, giọng lạnh băng:
“Đây là đứa con gái do nhà họ Chu dạy dỗ ra sao?”
“Xuất thân tiểu môn hộ, cử chỉ rụt rè làm màu — quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phong-te-vu-lai/5210037/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.