Uyển Nhi thật sự tự tay mở chiếc hộp dài ra.
Lọt vào tầm mắt nàng, bên trong chính là chiếc đàn Trương Dao rực rỡ kim sắc.
Cái này chẳng phải là...
Uyển Nhi hơi tròn mắt, không nhịn được, cẩn thận từng chút từng chút sờ lên thân đàn lấy ra.
Quả nhiên, trên mặt sau gỗ đàn còn có hai hàng phi bạch thư: «Phượng hoàng vu phi, kiều kiều vũ»
Đây là danh ngôn trong «Kinh Thi», nói về "phu thê hài hoà, hôn nhân mỹ mãn" a.
Trước đó rốt cuộc tâm tư của Võ Thái hậu thế nào mới lập tức cho người khắc lên thân đàn dạng chữ này?
Uyển Nhi không hiểu.
Chẳng lẽ, trước đó, Võ Thái hậu đã có suy nghĩ muốn lấy nàng làm "thê"?
Uyển Nhi nhất thời thất thần, kinh ngạc nhìn chằm chằm ngọn nguồn dòng chữ.
"Quả thật hắn hữu tâm!" - Khoé miệng Võ Thái hậu cười cười, từ đáy lòng khen ngợi Võ Thừa Tự một câu.
Sau đó, nàng cầm lấy tay Uyển Nhi, hợp lại trong lòng bàn tay mình: "Khanh khanh có nguyện ý hiền thê của ta không?"
Uyển Nhi ngẩn ngơ, yên lặng nhìn Võ Thái hậu.
Võ Thái hậu thấy phản ứng này của nàng, mi mắt hơi chớp chớp.
Lại nói: "Trẫm tự mình cho người trở về Trường An cung, trở lại nội cung lấy theo cả những vật cũ trước đây nàng từng dùng dời hết đến nội kinh. Nếu như nàng thích, trẫm sẽ để bọn hắn bày trí giống với Tĩnh An cung... Hoặc là, bày trí giống như Dịch Đình nơi mà nàng từng ở khi còn bé, đều được cả."
Lúc này Uyển Nhi mới chậm rãi hoàn hồn.
Thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-vo-tac-thien-vu-lang-xuan/931777/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.