Đội Slytherin thay phiên nhau đến bắt tay Harry. Người vui vẻ nhất là anh Sebastian và anh Marcus. Vị huynh trưởng nhà Slytherin nắm lấy tay Harry mà siết:
- Anh quả nhiên đã không nhìn lầm em. Tuyệt lắm cậu nhóc.
Anh Marcus khoác vai Sebastian, vui vẻ cười:
- Ánh mắt cậu đúng là tốt lắm. Đem về cho tớ một bảo vật. - Anh quay sang Harry khen ngợi. - Hôm nay em chơi tuyệt lắm. Cứ thế phát huy nhé.
Harry nghiêm trang làm một kiểu chào quân đội:
- Tuân lệnh!
Anh Sebastian bật cười, vỗ vai Harry rồi cùng Marcus rời đi.
Năm đứa cũng sóng vai nhau đi về toà lâu đài. Ron chợt nghĩ ra điều gì đó, lên tiếng:
- Này, Snape là người muốn giết Harry sao? Nếu vậy, liệu vết cắn dưới chân thầy ấy có liên quan gì đến con chó ba đầu không nhỉ? Hôm Lễ hội ma thầy ấy không đi cùng các giáo viên khác mà lại chạy lên lầu ba! Lúc đó tớ nhìn thấy cũng không nghĩ gì nhiều lắm, dù sao thầy ấy cũng là giáo sư của trường. Nhưng bây giờ có thêm vụ này, dám thầy ấy là người thả con Quỷ Khổng Lồ để đột nhập lầu ba lắm!
Lời của Ron khiến Draco và Harry giật mình, hai thằng đồng thanh kêu lên:
- Không thể nào!
- Không phải chứ?
Hermione liếc Gilette rồi bình tĩnh nói:
- Thầy ấy không phải như các cậu vẫn nghĩ đâu. Ban nãy người yểm bùa Harry không phải giáo sư Snape mà là giáo sư Quirell. Thầy Snape chỉ đang cố phản bùa để cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-dai-xa-vuong-dang-yeu-dang-yeu/3252485/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.