Chẳng mấy chốc, trận Quidditch đầu tiên của niên học diễn ra. Harry càng ngày càng căng thẳng. Bữa sáng đầy ắp trước mặt, cậu nhóc một chút cũng không muốn ăn, nhưng bạn bè thúc giục, Harry đành xiên vài ba miếng bỏ vào miệng cho có lệ.
- Bồ không cần căng thẳng tới vậy đâu, Harry. - Gilette cố gắng trấn an bạn. - Bồ sinh ra là để làm tầm thủ mà, bồ sẽ ổn thôi.
Draco gật đầu phụ hoạ:
- Bồ nhất định sẽ đem lại chiến thắng cho đội mình.
Harry trông khá hơn một chút, cậu nhóc cố nuốt thêm một miếng thịt bò khô khốc.
- Nhưng mà, lần này chúng ta lại đấu với Griffindor. Ron và Hermione...
- Bồ không cần lo. - Gilette lắc đầu. - Đây là một trận đấu công bằng, cho dù chúng ta thắng, mấy bố ấy cũng sẽ hiểu thôi. Chẳng ai gây xích mích với bạn bè vì những chuyện như vậy cả.
Draco tiếp tục gật đầu, cậu nhóc cảm thấy mình cứ phụ trách phụ hoạ là đủ rồi, dù sao, một bụng lý luận của Gilette không phải là thứ mà cậu có thể so sánh được.
Marcus chợt lượn qua vỗ vai Harry:
- Đến giờ rồi, đi thôi.
Harry nặng nề gật đầu, đứng dậy khỏi bàn. Dù cậu nhóc phấn khích như thế nào thì cũng không thể át được nỗi lo sợ, căng thẳng trong lòng mình.
Gilette và Draco ở phía sau vẫy tay:
- Cố lên, Harry. Tụi này tin ở bồ. Hẹn gặp lại nhé!
Harry nhìn hai người bạn thân thiết của mình, trong lòng dâng lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-dai-xa-vuong-dang-yeu-dang-yeu/3252484/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.