Về đến Nam Ninh, Nguyễn Văn Thành cho quân nghỉ ngơi, nhìn Nguyễn Văn Thoại nói:
“ Ngươi cho người tản ra xung quanh canh gác. Tránh việc lũ Tây Sơn tập kích.”
Nguyễn Văn Thoại gật đầu.
.............
Phân phó xong, Nguyễn Văn Thành đi vào doanh trướng, chưa ngồi ấm chỗ, một tên thám báo hốt hoảng chạy lại:
“ Thưa tướng quân, Võ Di Nguy bị giết. Đồng thời, ngoài Nguyễn Nhạc, thuộc hạ thấy Nguyễn Thung, Triệu Văn Kỷ... nhưng không có Nguyễn Huệ.”
Nguyễn Văn Thành sớm liệu được, thương cảm:
“ Tiếc thay cho Võ tướng quân, có ngày ta sẽ tự mình giết bọn chúng rửa hận cho ngươi.” Ngẫm lúc than:
“ Ngọa Long, Phượng Sồ đều tại. Ta thua cũng không sai,”
Vừa dứt lời, một con chim bay xà xuống, Nguyễn Văn Thành vội lấy thư, khi thấy thông tin, nhìn tên thám báo:
“ Ngươi cho người gọi Nguyễn Đình Đắc, Nguyễn Văn Thoại lại cho ta.”
...........
Hai người vào tới, Nguyễn Văn Thành nói:
“ Ta vừa nhận được tin, quả nhiên có một nhánh Tây Sơn đang theo hướng sông Hậu về Châu Đốc. Tin đã chuyển về kinh cho Vương, nhưng ta tính sẽ tự thân mang một nhánh qua đó để cản bước. Dù không chặn được nhưng cũng có thể kéo dài, đợi quân từ Dinh Long Hổ tới.”
Nguyễn Đình Đắc vội can:
“ Thưa tướng quân, giờ không thể tách ra được. Quân ta sĩ khí đã mười không còn một. Nếu rút bớt khác nào tạo cơ hội cho Tây Sơn. Châu Đốc mất còn có thể cứu vãn, nhưng chúng ta thất thủ, Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391863/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.