Vùng núi rừng Tây Nguyên, dù cho người dò xét trước, quân ta với 4 vạn quân, nhanh chóng thành đối tượng tập kích của người bản địa cùng thú dữ. Chỉ hai ngày, đã gần 100 người mất mạng, rất nhiều người bị thương. Nguyễn Huệ không khỏi cau mày:
“ Cho mọi người nghỉ ngơi, mai đi tiếp. Đồng thời cho người dò xét xung quanh. Tránh việc hôm qua tiếp diễn.”
Nguyễn Văn Lộc gật đầu:
“ Vâng.”
.......
Trong doanh trướng, Nguyễn Huệ lật giở bản đồ, nói:
“ Còn cách Trảng Bom bao xa.”
Vũ Văn Nhậm nhẩm tính, đáp:
“ Thưa bệ hạ, nếu tốc độ này, mất khoảng 3-4 ngày đường. 5/8 có thể đến nơi.”
Nguyễn Huệ gật đầu.
........
Đúng lúc này, Võ Đình Tú chạy lại:
“ Thưa bệ hạ, một tên tự xưng là R’com Nhuak, nói có thể giúp nhanh chóng đến Trảng Bom.”
Nguyễn Huệ suy nghĩ lúc, nói:
“ Cho hắn vào,”
“ Vâng,” Võ Đình Tú đáp rồi đi ra.
.......
Rất nhanh, một tên người ngăm đen tiến vào. Nhìn qua, Nguyễn Huệ khẽ cau mày:
“ Hình như ta đã gặp ngươi ở đâu.”
R’com Nhuak gật đầu:
“ Đúng ạ. Tôi là người trong buôn làng, vừa mới được mọi người cứu. Nay tôi vâng lệnh vua đến để trả ơn.”
Thấy Nguyễn Huệ thắc mắc, R’com Nhuak nói:
“ Chúng tôi không giúp ngài luôn vì chưa biết mục đích các ngài có đúng là chỉ mượn đường không hay thăm dò xâm chiếm. Trước đây từng có kẻ như vậy, lên đối mặt người Kinh các ngài, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391866/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.