Đợi tất cả đã quen thuộc, Taksin tiếp:
“ Cuộc chiến lần này, báo trước sẽ vô cùng gian khó, căng thẳng. Lợi, hại trong thư đã nói. Ta lần lữa nhắc lại, mọi người hãy cân nhắc lần cuối.”
Taksin lần lượt kể ra khó khăn, xong nhìn tất cả:
“ Ai muốn rời đi hãy rời, ta sẽ không làm khó.”
Có vài người lục tục đứng dậy, cúi đầu, Thakin nhìn lượt, mở miệng:
“ Tuy người có ơn với bọn thần nhưng giờ đã có vợ con. Bọn thần cũng phải nghĩ cho gia đình, nhiệt huyết đã mất. Mong người thông cảm.”
Taksin nở nụ cười:
“ Không sao. Mọi người tới là ta đã rất vui. Hi vọng tất cả cho ta một chút mặt mũi, hãy giữ kín chuyện ngày hôm nay.”
“ vâng, dù chết cũng không..” bọn người Thakin nhao nhao đáp. Xong quay người rời đi.
......
Nhìn những người còn lại, Taksin nghẹn ngào, nói:
“ Tuy biết khó khăn. Nhưng mọi người vẫn ở lại. Ta vô cùng cảm động. Cảm ơn tất cả.” Xong cúi khom người.
Thấy hành động vậy, mọi người vô cùng bối rối, nhìn lẫn nhau, quỳ xuống, Konsatiphi mở miệng:
“ Năm xưa chúng thần thất trách, rơi vào bẫy kẻ thù. Ơn của người cao hơn cả trời, chỉ cần người lên tiếng. Dù đầu rơi máu chảy cũng cam lòng.”
Những người khác cũng đồng thanh.
Taksin gật đầu, tiến lại, đỡ từng người dậy, ôm lấy cảm tạ, đồng thời ra hiệu ban nghế.
......
Cũng lúc này, đoàn người Thakin lo sợ Taksin đổi ý. Nhanh chóng phóng nước đại rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391742/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.