Thong Duang trên ngai vàng bao quát toàn bộ, đợi khi bóng Trịnh Qua đã khuất. Trên mặt cũng thu lại dáng cười, ánh mắt sắc như dao lướt nhìn. Mấy quan viên hiểu ý, khẽ khom người rời đi. Thong - In cũng vậy. Nhưng vừa chuẩn bị rời, hắn trầm giọng:
“ khanh ở lại ta muốn nói chút chuyện.”
Thong - In cúi đầu, đi lại:
“ Đức vua, người muốn sai khiến thuộc hạ chuyện gì ạ.”
Hắn đẩy nốt bột trắng lại, nói:
“ Chuyện này làm ta nghĩ đến bệnh của chứng bệnh của Sin (tên gọi thân mật của Taksin trước khi đăng quang). Có thể có cơ hội từ kẻ này tìm được thuốc giải. Ngươi cho người bám sát, tránh để mất dấu.”
“ Vâng. Đức vua yên tâm. “ Thong - In vội đáp.
Hắn nhìn xa xăm, thì thào:
“ Không biết huynh nơi đâu, hy vọng còn sống. Ta nói tha thứ, huynh còn không tin ư?”
Rồi nhìn Thong - In:
“ Đã có tin tức của Sin chưa? Ngươi đã cho người dò tìm về phía Bắc?”
Thong - In lắc đầu:
“ Thưa Đức vua, chưa có ạ. Phía Bắc đang bất ổn. Thần đang bảo Kawila tìm tiếp. Chỉ còn chùa Phrathat Doi Suthep, hy vọng là có.”
“ Ừm. Mong là vậy đi.” Hắn thở dài.
..........
Trinh Qua về phòng trọ, không lâu nghe thấy xung quanh vang lên tiếng lạch cạch, kéo rèm cửa, đảo mắt, nhanh chóng nhận ra bất thường. Nhiều căn phòng vốn trống không nhiều ngày, liên tục bị người thuê lại. Nhanh chóng lấp đầy.
.........
Chiều trời bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391741/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.