Để tránh đụng độ quân Miến Điện cũng như nhánh người Kiwila, Nguyễn Toản lựa chọn quãng đường vòng, khiến thời gian kéo dài rất nhiều. Trên hành trình, ban đầu im lặng, Taksin cũng mở miệng:
“ Cậu có thể cho tôi biết tình hình đất nước hiện nay? Thong Duang đã thống nhất? Cuộc chiếm với lũ Miến Điện ra sao?....”
Nghe xong, nhân nhàn rỗi, Nguyễn Toản lần lượt trả lời, thỉnh thoảng hỏi thêm những vấn đề bâng quơ khác về kinh tế, đất đai.....
Cách nhìn về giao thương của Taksin khiến Nguyễn Toản vô cùng ngạc nhiên, nói:
“ Không biết ta giúp ông là đúng hay sai. Sợ là thả hổ về rừng. Tự tạo một đối thủ đáng ngờm.”
Taksin lắc đầu:
“ Với cậu, có lẽ tôi kém xa. Dù không biết cậu là ai, nhưng qua cách nói chuyện. Tôi thấy cậu vô cùng đặc biệt. Nếu làm vua có lẽ là phúc của dân chúng.”
Nguyễn Toản cười nhạt:
“ Ông có lẽ quá đánh giá tôi rồi. Làm vua vô cùng gò bó. Không phải điều ta mong muốn.”
Vài lời trò chuyện ngắn cũng khiến hành trình thoải mái hơn.
........
Hai ngày, đoàn người đã về đến Chiang Rai.
Tiếp đãi một bữa cơm xong, đưa Taksin đến một căn phòng nằm lưng chừng nói, Nguyễn Toản nói:
“ Ông hãy tạm thời nghỉ ngơi. Cần gì bảo lính canh lấy cho. Trong phòng, có để danh tính vài người tôi nghĩ còn đủ trung với ông. Hãy thử xem. Hi vọng mọi thứ tốt lành.”
Taksin gật đầu:
“ Cảm ơn.”
Nguyễn Toản phân phó thêm Nguyễn Phong vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391739/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.