Rất nhanh, từ khắp nơi, vàng bạc.. theo nhiều đường tụ tập về núi Roi Mae Salong. Taksin nhìn đống vàng đã chất đầy trong kho, nhìn Konsatiphi, nói:
“ Khanh gom chúng cất vào các hòm xong chất lên từng xe. Một phần ngày mai đem trả nợ cùng mua vũ khí. Quy 1/4 phần còn lại, ra sắm lương thực, để cho quân đóng ở Tak. Còn đâu mang theo về Payale để chuẩn bị cho kế hoạch tương lai.”
“ Vâng.” Konsatiphi đáp, xong nhanh chóng rời đi.
.......
Lúc này chỉ còn hai người, Taksin trầm ngâm, nhìn Sonthirat nói:
“ Khanh chắc chắn muốn ở lại Tak. Nơi này ban đầu sẽ vô cùng nguy hiểm. Khanh hãy nghĩ lại. Trong số những người đến đây, tài thao lược của khanh tốt nhất, ta vẫn muốn khanh đi theo ta sang Payale, vì tương lai sau này.”
Sonthirat vội vã quỳ:
“ Càng nguy hiểm càng cần có tướng tài trấn gì. Nơi đây ảnh hưởng vô cùng lớn tới thành bại kế hoạch sau này. Một lần sai xót, thần không muốn điều đó lặp lại. Mong đức vua hiểu.”
Taksin bước lại, ôm chầm lấy Sontharit, vỗ nhẹ:
“ Vất vả khanh.”
........
Ngày hôm sau, Taksin trực tiếp dẫn đội, mang theo ba xe vàng tới địa điểm đóng quân của Nguyễn Toản.
Thỉnh thoảng có đám lâm tặc chặn nhưng rất nhanh đội quân triệt phá, đến nơi an toàn.
.......
Trong doanh trướng, nghe nghe Taksin nói xong, Nguyễn Toản quay sang Triệu Lan:
“ Ngươi đi kiểm hàng cho ta.”
“ Vâng.”
........
Trong lúc chờ đợi, Nguyễn Toản đơm trà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391744/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.