Tổng bộ Đông Ấn Anh ở thành phố Calcutta. Charles đang bồn chồn không thôi. Mặc dù không thích William và dòng họ Hastings, cũng muốn tiêu diệu, nhưng giờ chưa phải lúc, nhất là khi ngài Fox còn. Nhưng vừa nãy, trên đường đi ra ngoài, hắn vô tình nghe thấy nhiều kẻ đang thầm thì nói với nhau về việc con trai hắn hại William. Bỏ mặc công chuyện, trở lại phòng nghỉ, thật lâu khi đã bình tâm, quay sang tên tổng quản:
“ Ngươi đi gọi công tử lại đây.”
“ Vâng.”
................
Từ khi trò chuyện với Nguyễn Toản, đi đó đây, tích cách hắn hoàn toàn thay đổi, hướng ngoại nhiều hơn. Trở lại Ấn Độ, Shole vội vã gặp hắn nói:
“ Thưa cha, con muốn cầm quân đánh trận, như ông nội, rồi được lưu tên trong sử sách đất nước.”
Charles bất ngờ, nhưng nhìn ánh mắt kiên trì, gật đầu:
“ Được.”
...........
Tuy nhiên không quá quan tâm, đồng thời đề phòng loạn lạc, Charles cử thêm người đi theo bảo vệ.
Nhưng dần dà thành tích truyền về, Charles bất ngờ không thôi, vô cùng tự hào mà kể với các đồng nghiệp, tướng lĩnh....
Sau này cuộc chiến gian khổ, nhất là tiến vào địa phận Miến Điện, Charles không nỡ lòng, đẩy con sang kinh thương. Nhưng không ngờ, Shole như cá gặp nước, càng buôn càng lãi. Tài chính công ty từ âm thành dương. Tiếng vọng về Shole càng lớn trong giới quý tộc. Charles càng thêm tự hào hơn.
...........
Vừa nghĩ xong, Shole đã đến, nhìn Charles nói:
“ Cha cho người gọi con ư, có việc ạ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391733/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.