Ngay trong đêm, cạm bẫy được dựng lên (*): chông cánh, chông bồ cào..... Tuy đơn giản nhưng sẽ khiến kẻ địch kinh sợ. Điều này, Nguyễn Toản học tập lại từ cha ông.
Khi hoàn thành, cùng tướng lĩnh đi tham quan một lượt. Đến vị trí chông bẫy cọp, Bùi Tuấn nói:
“ Thưa công tử, trước đây khi lang bạt, thuộc hạ thấy người dân thường dùng nhựa cây Sui (**),bôi lên mũi tên săn bắn thú, khiến chúng độc mà chết. Hôm qua thuộc hạ cho người dò xét, thấy cách có một bãi cây gần đây, nên định cho người băm nhỏ vỏ cây cho mủ chảy ra, sau đó lấy chúng bôi lên que chông. Chỉ cần kẻ địch dẫm vô sẽ bị độc chết. Khi đó hiệu quả càng tăng cao.”
Nguyễn Toản cười:
“ Không nên. Ta làm chúng, mục tiêu là sát thương không phải sát địch. Sát địch
chỉ loại bỏ một kẻ. Nhưng sát thương loại bỏ 5, bởi: một kẻ bị thương, sẽ có ít nhất 4 kẻ dìu đỡ. Không những thế còn làm hao tổn thuốc men, tốc độ di chuyển... Nên bị thương còn lợi hơn giết. Ngươi chỉ cần cho người bôi nước tiểu và phân khiến chúng nhiễm trùng là tốt.”
Nghe vậy, Bùi Tuấn cũng như các tướng lĩnh khom mình:
“ Tạ ơn, công tử đã chỉ giáo.”
Sau đó, mọi người y theo kế hoạch mà làm.
..........
Ngoài bẫy chông, Nguyễn Toản còn cho một nhóm người di chuyển lên đài cao đã dựng sẵn, cầm lấy khẩu VN9.1 (tên khác của khẩu Kammerlader M1842) ngắm nhìn về phía Tây, chỉ cần có kẻ địch thì sẵn sàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391731/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.