Hôm sau khi tờ mờ sáng, hai cỗ xe ngựa lần lượt xuất phát cách nhau nửa tiếng đi qua cửa thành Bắc rời đi Tân An.
Khi bóng xe ngựa đầu tiên vừa đi ra thì trên tường thành, hai bóng đen chăm chú, một kẻ nói:
“ Ngươi bám theo. Ta ở lại, nghi ngờ đây là dương đông kích tây. Nếu không phải, ta sẽ theo ký hiệu bám theo.”
“ Được.”
Đợi tên kia rời đi, hắn lại lẩn vào, dương mắt quan sát. Lúc sau, bóng xe ngựa thứ hai rời đi. Hắn nhếch mép:
“ Quả đúng là như vậy.” Rồi lặng lẽ bám theo
......
Nhà trọ, Nguyễn Toản đang chậm rãi dùng bữa, ngoài cửa Lê Huy cùng Trần Long tiến lại:
“ Thưa công tử, quả thật là có kẻ bám theo. Nếu không thật chú ý quả là khó nhận ra.”
Hắn gật đầu:
“ Ừm. Dù sao bọn chúng là kẻ có đầu óc, cũng không phải lũ đần.” Rồi nhìn cả hai, cười nói:
“ Ngồi xuống ăn chút. Đến tận trưa chúng ta mới xuất phát. “
“ Vâng.”
..........
Sau khi xuất hành, bốn người đều cố gắng tránh chuyện thị phi. Bởi kế hoạch đều đã đổ bể, dừng lại cũng chỉ là phí thời gian. Bây giờ chỉ có đến Giang Nam, mọi chuyện mới có thể tiếp tục, nên tốc độ khá nhanh.
Ngày thứ năm, cả ba cũng đã rời đi Nam Kinh, theo con đường buôn bán đến Giang Nam. Đi một mạch đến chiều, khi sắc trời đã tối, Nguyễn Toản nói:
“ Nhà trọ gần nhất cũng 20 cây nữa, nay đi rừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391622/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.