Chứng kiến Hạ Mộc tự sát, Doãn Chánh Đồ có chút bất ngờ nhưng sau đó rất nhanh chóng bình tĩnh, nhìn sang tên Huyện thừa Trịnh Đông nói:
“ Hạ Mộc sợ tội đã tự sát. Việc này ta sẽ bẩm báo lên trên. Công việc từ bây giờ sẽ tạm thời do ngươi quản lý. Được chứ?”
Trịnh Đông cung kính:
“Hạ quan tuân lệnh.”
Nhưng vừa nói xong, A Nhất vội vã chạy vào, nhìn thấy xác Hạ Mộc dưới đất, mặt biến sắc, run rẩy nói:
“ Thưa đại nhân, kho phủ bị cháy. Mong đại nhân điều người đến cứu.”
Trịnh Đông nghe vậy, nhìn sang Doãn Chánh Đồ chỉ thấy vị đại nhân này đã ngồi xuống, sắc mặt không quá quan tâm, hắn trong lòng liên tục nhả rãnh, lúc sau nói:
“ Ngươi huy động người dân xung quanh tham gia. Tránh để cho ngọn lửa lan rộng là được.”
A Nhất nghe vậy, biết rằng không ai muốn cứu, gật đầu yên lặng lui ra.
.........
Vừa đi đường, hắn liên tục suy nghĩ, nhất là việc Hạ Mộc chết, khiến hắn càng lo sợ chuyện đó bại lộ. Khẽ cắn răng, hắn quay người nhanh chóng luồn lách qua những con ngõ về tới nhà. Đến nơi nhìn thấy túc phụ cùng cha, mẹ, con trai đang ngủ. Hắn vội vã tiến lại đánh thức, nhỏ giọng nói:
“ Hạ đại nhân đã bị người bức hại. Chắc hẳn việc kia bại lộ. Ta cũng tham gia, khó tránh được liên luỵ. Nhân bây giờ rối loạn. Chúng ta rời đi. Chỉ mang tiền bạc. Mọi thứ bỏ lại.”
“ Vâng.”
..........
Không quá lâu, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391624/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.