Sáng sớm, Nguyễn Toản cùng hai người Salomon đang dùng bữa, thì Lê Huy nói nhỏ. Hắn nghe xong, gật đầu, sau đó nhìn cả hai, trầm giọng nói:
“ Tôi vừa nhận được tin đó là bến cảng đang bị binh lính nhà Thanh phong tỏa, kiểm soát chặt chẽ. Nên rất khó tiến lại mà không bị phát hiện...”
Nghe xong, Salomon hốt hoảng:
“ Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Bên cạnh, Therese chực chực nước mắt:
“ Thật xin lỗi đã ảnh hưởng mọi người.”
Salomon vỗ về an ủi, hai người trao đổi khẽ, lúc sau cả hai nghiêm giọng:
“ Hay là để bọn tôi ra đầu thú. Tên đó chắc chắn không làm phiền mọi người. Dù sao việc này cũng là do chúng tôi gây ra.”
Hắn lắc đầu:
“ Điên. Dù hai người có ra kết quả cũng không đổi. Tôi có kế hoạch khác. Tuy dài một chút nhưng sẽ vô cùng an toàn.”
Hai người nghe vậy, thở phào, Salomon nói:
“ Là cách gì vậy? chắc chắn an toàn chứ?”
“ Chắc chắn rồi.” Hắn gật đầu, tiếp:
“ Kế hoạch của tôi như thế này. Hiện bọn chúng đang tập trung ở bến cảng không chú ý đường bộ. Chúng ta nhân cơ hội này theo đường bộ qua nước tôi. Sang đến nơi, tôi sẽ dùng thuyền đưa các bạn đến Ma-cao, sau đó hai người sẽ theo tầu buôn trở về Bon.
Để an toàn tôi sẽ cử ba người đi theo hộ tống các bạn đến tận nơi. Đồng thời nhân cơ hội này, mong hai bạn chỉ họ biết về ngân hàng, tham gia kiến tạo, điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391620/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.