Khi Triệu Lan đưa Nguyễn Toản đi ‘chữa bệnh’, Lê Huy cũng không chậm, bắt đầu liên lạc với nhiều người. Đồng thời vừa đe dọa vừa dùng tiền để mua lại quyền sở hữu cả khu nhà trọ. Nhưng để đảm bảo, hắn vẫn ‘thuê’ lại tên chủ quản. Yên lặng quan sát vài ngày, thấy binh lính không nghi ngờ, hắn cũng an lòng, đi lên nhìn hai người Salomon và Therese chăm chú nói:
“ Mấy ngày nay, ta sẽ ra ngoài khoảng một tuần, hai người hãy ở nguyên trong phòng trọ. Việc cơm nước, ta sẽ bảo tên chủ quán, mua mang lên tận nơi. Đồ ăn phương Tây rất khó kiếm, hai người ăn tạm những món ăn nơi đây, sau đó ta sẽ tìm cách.”
Nghe vậy, Salomon gật đầu:
“ Được. Dù sao cảm ơn bạn thật nhiều. Không ngờ kẻ chúng tôi đắc tội lớn vậy. Khiến các bạn liên luỵ. Thật xin lỗi.”
Hắn cười khẽ, sau đó tiếp:
“ Không sao. Chuyện nhỏ thôi. Mà mấy ngày nữa có nhiều người đến. Sẽ có chút đáng sợ, hai người đừng quá lo lăng. Hai người là khách của công tử, chắc chắn sẽ không ai làm gì hai người đâu.”
“ Được. Chúng tôi đã biết.”
Nghe vậy, hắn gật đầu, rời đi.
........
Một tuần sau, Lê Huy xuất hiện, hai người Salomon chỉ quanh quẩn trong phòng và khu vườn phía sau. Cơm nước có người mang đến tận nơi.
Ban đầu hai người khá thích thú, cả ngày quấn lấy nhau, nhưng cũng dần chán và có chút đuối sức. Cả hai bắt đầu tìm việc mới đó là bắt đầu chậm rãi đọc cuốn Lịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391618/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.