Việc Ngô tiểu thư lựa chon một tên người Hán thắng cuộc, nhanh chóng lan rộng.
Biết được tin, tất cả bàn tán xôn xao, có nhiều ý kiến khác nhau, có người ủng hộ cũng có người thoá mạ.
Trong một quán nước ven đường, một tên đại hán thô kệch nói:
" Mẹ kiếp. Đàn ông nước Nam này chết hết rồi ư. Lại đi lựa chọn một tên Tầu khựa."
Phía dưới cũng nhao nhao hưởng ứng:
" Thật. Chúng mới gây tang thương cho dân tộc vậy mà."
" Đúng là bọn đàn bà não ngắn. "
" Trước vài đây giúp dân giúp nước, thấy lương thiện phúc hậu khiến ta ngưỡng mộ. Vậy mà.....hazzzzz."
........
........
Thấy mọi người kích động, tên đại hán tiếp:
" Chúng ta không thể gặp mà xỉ vả được. Bên con ả đó rất nhiều người bảo vệ. Ngồi than cũng vô ích."
" Vậy huynh có cách gì?" Mọi người đồng thanh hỏi lại.
Đại hán cười:
" Không làm trực tiếp thì chúng ta gián tiếp. Nhằm vào bọn Minh Hương hoặc người gốc Hoa tấn công. Vụ việc kinh đông sẽ khiến ả để ý. Dù ngu ngốc nhưng thấy dân chúng kích động chắc hẳn sẽ hiểu mà rút lại quyết định. Mọi người thấy thế nào?"
" Được. Được. Tôi đi theo."
" Tôi nữa."
" Tôi nữa."
.......
.......
" Đi." Đại hán thấy vậy quát lớn, mọi người kiếm gậy gộc đi theo.
.............
Ngồi trên nóc nhà, hai tên cấm vệ quân trông vậy. Một tên hỏi:
" Có cần ngăn chặn không?"
" Không cần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391528/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.