Chiến trường trung tâm lúc này mịt mù khói lửa, tiếng linh lực va chạm nổ vang rền khắp một vùng trời, xé toạc sự tĩnh lặng vốn có của thảo nguyên bao la. Giữa tâm bão của cuộc hỗn chiến, A Tốc Cát Bát đứng sừng sững tựa như một ngọn núi hùng vĩ ngàn năm không thể lay chuyển.
Khác hẳn với vẻ ngoài chải chuốt, bóng bẩy trong những bộ giáp trụ kim loại tinh xảo của đám quý tộc phản loạn, trên người vị Đại Hãn khoác bộ giáp da thú dày cộm, thô ráp nhưng đầy uy dũng, mang đậm hơi thở hoang dã của những chiến binh thảo nguyên thời lập quốc. Máu tươi của kẻ thù đã nhuộm đỏ lớp lông thú trên vai ông, kết hợp với sát khí ngút trời tỏa ra từ cơ thể khiến ông trông tựa như một con mãnh thú cổ đại thực thụ vừa thức tỉnh sau giấc ngủ dài.
Trong tay ông, thanh trường thương hàn băng tung hoành ngang dọc, vẽ nên những đường tuyệt đẹp nhưng đầy chết chóc giữa không trung. Mỗi đường thương vung ra đều mang theo hơi lạnh thấu xương, đóng băng cả không khí xung quanh, tạo thành những vệt sương trắng xóa lơ lửng. Đối mặt với vòng vây trùng điệp của chín tên Hóa Thần sơ kỳ, A Tốc Cát Bát vẫn giữ vững phong thái của một bậc quân vương. Ông tuyệt nhiên chẳng hề tỏ ra lép vế hay yếu thế trước số đông áp đảo. Trái lại, từng chiêu từng thức của ông đều công thủ nhịp nhàng, uy lực kinh người, ép cho chín tên đối thủ phải dè chừng, không dám khinh suất lao vào. Một mình ông cùng thanh trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-cua-rong-lac-hong-than-chu/5047524/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.