A Tốc Bất Ca đứng chắn ngay trước miệng hố sâu nơi Minh Long đang nằm thoi thóp. Tà váy dạ hành bó sát lấy thân hình uyển chuyển của nàng tung bay phần phật trong gió lạnh thảo nguyên, tạo nên một hình ảnh vừa mong manh lại vừa kiên cường đến lạ thường.
Đối mặt với hàng trăm tên lính tinh nhuệ đang hò hét lao tới như thác lũ, nàng vẫn giữ nguyên tư thế hiên ngang, đôi mắt phượng sắc sảo quét qua từng gương mặt dữ tợn phía trước.
- Dừng lại!
Tiếng quát của nàng tuy trong trẻo nhưng lại chứa đựng linh lực Nguyên Anh trung kỳ hùng hậu vang vọng như tiếng chuông ngân giữa hẻm núi, chấn động màng nhĩ của tất cả mọi người. Uy áp của một Nguyên Anh kỳ bùng nổ, tạo thành một bức tường khí vô hình chặn đứng đà tiến công của đám loạn quân.
Những tên lính chạy đầu tiên cảm thấy lồng ngực như bị búa tạ giáng mạnh, bước chân lảo đảo rồi khựng lại theo bản năng. Chúng ngơ ngác nhìn nữ nhân đang tỏa ra khí thế bức người trước mặt, nỗi sợ hãi bắt đầu len lỏi vào tâm trí.
Bất Ca nâng cao thanh trường kiếm trong tay, mũi kiếm chỉ thẳng lên trời, ánh mắt lạnh lùng như băng sương ngàn năm:
- Mở to mắt chó của các ngươi ra mà nhìn cho kỹ! Bổn cung là Đại công chúa A Tốc Cát Bộ - A Tốc Bất Ca! Các ngươi ăn lộc của bộ lạc, mặc áo giáp của bộ lạc, nay lại dám cầm vũ khí chĩa vào người của Hoàng tộc sao? Các ngươi thật sự muốn mang danh phản nghịch, muốn cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-cua-rong-lac-hong-than-chu/5040705/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.