#DMCR#VP:
Sau khi bóng lưng đã hoàn toàn khuất dạng khỏi tầm mắt của Ngọc Linh, Minh Long mới tìm một gốc cây cổ thụ khuất tầm nhìn, tựa lưng vào thân cây thô ráp và thở phào một hơi thật dài. Toàn bộ sự căng thẳng và gánh nặng trong lòng dường như cũng theo hơi thở đó mà thoát ra ngoài, để lại một sự mệt mỏi rã rời.
- Chả hiểu từ đâu lòi ra vị cô nương này. - Hắn lẩm bẩm một mình:
- Thân phận thì bí ẩn, tu vi lại cao, rắc rối cũng không ít. Hệ Thống lại còn ép buộc ta phải cứu nàng ta bằng được. Thật là phiền phức mà.
Giọng nói thánh thót của Ngọc Nhi vang lên trong thức hải, mang theo một ý vị thâm sâu khó dò:
- Mọi sự xuất hiện đều có lý do của nó. Hệ Thống đều đã có sự tính toán riêng. Ngươi nên biết rằng, tất cả những nhiệm vụ mà nó đặt ra, dù có vẻ ngẫu nhiên đến đâu, vẫn đều là một mắt xích không thể thiếu trong con đường vận mệnh của ngươi đó.
Minh Long đưa tay lên vỗ vỗ vào trán mình một cách bất lực:
- Phúc đâu không thấy, trước mắt chỉ thấy toàn là họa! Ta thấy cái Hệ Thống chó má này dường như chẳng có ý tốt gì, chỉ muốn đẩy lão tử vào những tình huống nguy hiểm đến tính mạng thôi!
Minh Long bỗng rùng mình một cái, sống lưng lạnh toát khi ký ức về trận chiến sinh tử với con Hắc Xà lại ùa về. Hình ảnh con quái vật bị thương nặng nhưng vẫn đầy hung hãn, và cú quật đuôi hủy diệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-cua-rong-lac-hong-than-chu/4705372/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.