#DMCR#VP
Nhìn nữ nhân đang uốn éo quyến rũ trước mặt, Minh Long không khỏi rùng mình một cái. Hơi thở nóng rực, mùi hương cơ thể ngọt ngào của nàng tựa như một liều thuốc kích thích, xông thẳng vào đại não hắn, khiến lý trí hắn có chút lung lay.
Ngọc Linh lúc này đã hoàn toàn mất đi ý thức, chỉ hành động theo bản năng do nọc độc điều khiển. Nàng không nói không rằng, lại một lần nữa lao đến, ôm chặt lấy cổ hắn, đôi môi anh đào hôn tới tấp lên mặt, lên cổ hắn.
- Úi, khoan đã. .. Ngọc Linh cô nương, cô nương bình tĩnh lại! - Minh Long cố gắng giữ khoảng cách, trấn tĩnh Ngọc Linh lại nhưng hoàn toàn không có hiệu quả. Nàng như một con bạch xà, quấn lấy hắn không rời.
Trước sự tấn công dồn dập và đầy mê hoặc này, Minh Long cuối cùng cũng ngừng chống cự. Hắn thở dài một hơi thật sâu, một cái thở dài như thể đã chấp nhận số phận, cam chịu buông xuôi:
- Haizz, thôi thì. .. đành vậy.
Minh Long nhẹ nhàng nhưng không kém phần mạnh mẽ, đè Ngọc Linh nằm xuống một phiến đá bằng phẳng. Hắn cúi người xuống, đôi mắt nhìn thẳng vào đôi mắt đã hoàn toàn đờ đẫn của nàng, giọng nói trầm khàn mang theo một sự phức tạp khó tả:
- Ngọc Linh cô nương, chuyện sắp xảy ra. .. ta xin tạ lỗi trước.
Ngọc Linh nghe không hiểu hắn nói gì, chỉ rên rỉ trong vô thức:
- Ưm. .. mau. .. mau đến đây với ta. ..
Minh Long chẳng nói chẳng rằng, trịnh trọng gật đầu.
Hành động tiếp theo của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-cua-rong-lac-hong-than-chu/4705371/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.