#DMCR#VP:
Hai mắt Minh Long lóe lên một tia sáng kinh người. Hắn có thể cảm nhận từng nhịp rung động phấn khích từ đan điền, tựa như tiếng trống trận đang hò reo thúc giục hắn xông lên. Mọi sự bực dọc, chán chường của bảy ngày qua bị quét sạch, chỉ còn lại sự hưng phấn tột độ.
"Ha ha. .. ha ha ha! "Tiếng cười trầm thấp nhưng đầy tự tin của hắn phá tan sự tĩnh mịch của khu rừng. "Cơ duyên là đây chứ đâu! "
Hắn lập tức nhắm nghiền hai mắt, gạt bỏ mọi tạp niệm. Thế giới âm thanh và màu sắc xung quanh biến mất, trong tâm thức hắn chỉ còn lại một sợi tơ linh cảm mỏng manh, run rẩy nhưng vô cùng rõ rệt đang kéo hắn về một hướng. Hắn men theo sợi tơ đó, khóa chặt lấy mục tiêu.
- Đây rồi!
Mở bừng mắt ra, con ngươi hắn lúc này đã ánh lên những tia lôi quang màu hoàng kim!
- LÔI LANG HÀNH ẢNH!
Không một giây chần chừ, từng luồng lôi lực cuồng bạo bám vào đôi chân, biến hắn thành một mũi tên sấm sét.
"VÚT! "
Thân ảnh hắn xé gió lao đi, chỉ để lại một tàn ảnh mờ ảo và tiếng không khí bị xé rách sau lưng.
. ..
. .. Tại một nơi khác trong khu rừng rậm. ..
Tít trên ngọn cây cao nhất, vượt xa khỏi những tán lá, một bóng ảnh lẳng lặng lơ lửng giữa không trung. Toàn thân người đó được bao bọc trong chiếc áo choàng màu tím thẫm, mặt nạ che kín cả dung mạo, chỉ để lộ ra đôi mắt lạnh lẽo vô cảm. Gió rừng thổi lồng lộng, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-cua-rong-lac-hong-than-chu/4705373/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.