#DMCR#VP:
Minh Long nghe vậy thì bĩu môi:
- Ta không thèm biết.
Rồi hắn lắc đầu, phủi phủi tay áo như để trút bỏ sự tò mò, bước đến cánh cổng không gian chuẩn bị rời khỏi Càn Khôn Kính.
Ngọc Nhi trong thức hải thong thả nhắc:
- Giờ này chắc bên ngoài đã tối rồi đó.
Minh Long gật đầu, lẩm bẩm:
- Ra ngoài xem thử vậy, tập cũng xong rồi.
Thế nhưng ngay khi thân thể hắn vừa rời khỏi tầng không gian đặc thù kia, cảnh tượng đập vào mắt khiến hắn suýt nữa giật bắn người.
Phía trước là Hằng Dương Tông Chủ, ngũ vị trưởng lão đều đang đứng đó, nhìn thẳng vào hắn như nhìn thấy một món bảo vật quý hiếm. Khuôn mặt ai nấy đều treo nụ cười đến mang tai, miệng ngoác không ngậm lại nổi, thần thái giống hệt mấy lão bá bắt được vàng ròng trong núi hoang.
Hai bên còn có Hằng Tiên và Hằng Mặc, cả hai cũng đang đứng chắp tay, ánh mắt nhìn Minh Long chăm chú như đánh giá một khối ngọc thượng phẩm vừa được mài giũa xong.
Giữa không khí quỷ dị ấy, giọng nói đầy phấn khích của Hằng Dương vang lên:
- Hảo đồ đệ! Vi sư nghe nói… ngươi chỉ trong một đêm đã lĩnh ngộ và sử dụng được tầng thứ hai của Hằng Thiên Quy Nguyên Quyết… điều đó là thật chứ?
Minh Long gãi gãi đầu:
- Ừm… đúng là như vậy, thưa sư phụ.
Nghe hắn xác nhận, cả đám trưởng lão như bị kích trúng huyệt đạo, Hằng Dương quay sang hét:
- Mau! Mau cho chúng ta xem đi! Đích thân thi triển một lần!
Không thể từ chối ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-cua-rong-lac-hong-than-chu/4705351/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.