#DMCR#VP:
Minh Long vừa lĩnh ngộ xong Hằng Thiên Quy Nguyên Quyết, hai tay vỗ cái"đét", suýt nữa thì nhảy dựng lên, miệng lẩm bẩm không thôi:
- Con bà nó, công pháp bá đạo như vậy, bảo sao Hệ Thống đưa ra nhiệm vụ gia nhập tông phái này cho ta!
Trong thức hải, Ngọc Nhi che miệng cười khúc khích, giọng như đang đùa cợt:
- Đương nhiên rồi, Hệ Thống luôn tính toán giao nhiệm vụ để Ký Chủ có thể mạnh lên nhanh nhất có thể nha. Đừng xem thường nó.
Nàng nói đến đây thì dừng một chút, nghiêm túc hơn:
- Nhưng mà nè, công pháp này cũng giống như Thiên Điểu. Lĩnh ngộ được là một chuyện, nhưng sử dụng được lại là chuyện khác.
Minh Long gật gù:
- Ta hiểu.
Ngọc Nhi mỉm cười, ánh mắt như có tia sáng:
- Tuy nhiên, ngươi lại khác bọn họ. Có tầng đầu của Lạc Hồng Linh Tự Cổ Kinh hỗ trợ, ngươi có thể dung hợp, điều tiết, và thích ứng với bất kỳ công pháp nào dễ dàng.
- Ta hiểu mà. - Minh Long cười đáp, rồi lại nghiêm mặt.
- Ngoài ra. .. ta cũng cần dành thêm thời gian luyện tập Thiên Điểu. Vũ kỹ cỡ đó mà không dùng tới thì đúng là lãng phí trời ban.
Ngọc Nhi cũng gật đầu đồng tình.
Minh Long không nói thêm, nhắm ghiền đôi mắt. Trong đầu hắn, từng dòng kinh văn Lạc Hồng Linh Tự Cổ Kinh lại tiếp tục vang vọng như tiếng tụng cổ từ thuở hồng hoang. Nhiệt lượng dương khí dâng trào khắp cơ thể, từng tia linh lực tự động tuần hoàn theo đúng quỹ đạo mới vừa lĩnh ngộ.
Minh Long cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-cua-rong-lac-hong-than-chu/4705350/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.