Sau khi ăn xong bữa trưa, Khương Gia Di tách khỏi Lương Hà và Khương Đông Ngôn, vội vàng chạy đến phòng sinh hoạt tập hợp với đoàn nghệ thuật.
Mặc dù 7 rưỡi tối buổi tiệc mới bắt đầu, nhưng tất cả những người biểu diễn cần phải đến tổng duyệt và trang điểm trước.
Cô thay sườn xám xong, ngồi trước gương để nhà tạo mẫu uốn tóc, sau đó tự mình trang điểm cho phù hợp với yêu cầu của buổi biểu diễn.
Quầng má và đôi mắt ửng hồng, lông mày kẻ viền đen, ánh đèn trên gương màu trắng lạnh lẽo phản chiếu gương mặt như tranh thủy mặc, chỉ có duy nhất gò má hồng đào là có chút màu sắc.
Son đỏ trên môi được tán đều, bông tai ngọc trai bám vào tai lắc lư.
“Khương Khương”.
“Hả?” Cô quay đầu qua.
Vô tình nhìn thoáng qua, đường viền đôi mắt toát lên vẻ quyến rũ khó tả, đúng lúc dừng lại trước ống kính máy ảnh.
Chiếc máy ảnh màu đen di chuyển, để lộ khuôn mặt của Trần Thiện với sự ngưỡng mộ và hài lòng.
“Cậu đến rồi!” Khương Gia Di nhất thời sững sờ, lập tức nở nụ cười.
Cô vừa cười, Trần Thiện vừa cầm máy ảnh đi đến: “Đã trang điểm xong rồi?”
“Ừm, gần xong rồi. Đẹp không?”
“Đẹp lắm, bộ này nhìn rất tuyệt”.
“Không phải cậu vừa mới chụp hình sao? Đưa mình xem với”.
Nghe vậy, Trần Thiện cúi đầu mở bức ảnh lên, đưa máy ảnh qua: “Khoảnh khắc cậu quay đầu lại thật hoàn hảo, lúc chưa quay lại mình cũng đã chụp một vài bức, tất cả đều rất đẹp”.
“Kỹ thuật chụp ảnh của cậu càng ngày càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-long-le-vu/503049/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.