Cô không muốn mọi người biết chuyện của mình liền bước ra ngoài đóng cửa phòng. Giữa trưa, hành lang, sân trường vắng tanh. Hai người đứng đó, nhìn nhau.
- Lâu rồi không gặp!_ Nó lên tiếng phá vỡ sự im lặng.
- Em sống tốt chứ?_ Cậu lên tiếng.
- Ăn được, ngủ được thì là tốt đúng không?_ Khóe miệng nó hơi nhếch lên.
- Không ngờ em cũng học ở đây..._ Cậu cũng hơi mỉm cười nhìn cô.
"... Lẽ nào anh không nhớ chuyện ngày xưa ta đã nói? Anh nói đây là ước mơ của anh, còn em nói em ko có ước mơ nào cả, nên sẽ theo trường của anh. Anh còn nói sẽ đợi em mà, sẽ cùng em đi học mà..."
Bỗng chốc đoạn kí ức ấy hiện về như thước phim quay chậm, đôi mắt cô long lanh nhìn đi chỗ khác.
- Ừm... trường này cũng tốt..._ Giọng cô khàn khàn.
Cậu ta im lặng, không biết nên nói gì.
Rồi lại là cô mở đường cho cậu ta.
- Anh tìm thầy chủ nhiệm có việc gì?_ Cô hắng giọng rồi hỏi.
- À... Nhờ em đưa kế hoạch này cho thầy chủ nhiệm hộ anh. Đây là kế hoạch tổ chức 20/11 của khoa mình. _ Cậu đưa cho cô một kẹp giấy màu xanh dương đậm.
Cô nhận lấy nhìn từng chữ trên đó, nhìn tên anh trên đó... Quá rõ ràng. Võ Đông Lâm!
- Chút nữa thầy tới em sẽ đưa cho thầy, anh...có lời nào muốn chuyển ko?_ Cô hỏi.
- Ừm, không có. Đến lúc anh gọi điện cho thầy cũng được...
- Vậy em vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-lanh/2227815/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.