Cái đầu của cô đang bị ai đó sờ vào, những sợi tóc bị giày vò. Cô khó chịu mở mắt một cách miễn cưỡng. Đầu tiên là cái đèn chùm đẹp đẽ như cổ tích đập vào mắt. Sau đó cô lại thấy mình đang nằm trên một cái giường rất mịn và êm. Đột nhiên vài sợi tóc đập thẳng vào mặt cô. Bấy giờ cô mới nhìn thấy một gương mặt hoàn mĩ trước mắt mình, nhưng ngược. Chàng trai kia sau khi nhìn thấy cô dậy thì tiếp tục lau tóc cho cô.
10 phút sau, cô lên tiếng trước, nhưng vẫn giữ nguyên tư thế gối đầu lên chân anh.
- Người đưa tôi đi là anh?
-..._ Cậu ta dừng động tác, nhìn cô gật đầu.
-Tại sao anh lại biết tôi ở đó?_ Nó tiếp tục hỏi.
- Tìm em._ Câu trả lời ngắn gọn đúng trọng tâm.
- Đây là ở đâu?_ Nó bỏ qua vấn đề đó, hỏi tiếp.
- Nhà anh! Cậu vứt cái khăn vào cái sọt đan hoa mĩ gần đó.
- Tại sao lại đưa tôi về đây?_ Đáng lý phải đưa về nhà nó hoặc là nhà anh nó chứ.
- Chỗ nhà em có biến. Anh trai em đi công tác, tôi để quên chìa khóa trong nhà rồi._ Cậu ta như đi guốc trong bụng nó vậy.
Có tiếng gõ cửa, rồi cậu ta nâng đầu nó dậy, đặt chiếc gối vào, đi ra cửa. Nó co tròn người lại trong chiếc chăn, không hề để ý tới việc quần áo đã bị thay. Nó chỉ muốn tiếp tục khóc.
Anh ta nhanh chóng đi vào, trên tay cầm một khay đồ ăn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-lanh/2227812/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.