Dọc theo dãy hành lang có một người đàn ông khác chạy tới. Nhìn vào đã thấy đến tuổi xế chiều. Bốn người kia chỉ nhìn ông rồi ngoảnh mặt đi. TRên những vết nhăn ấy băn đầu phản chiếu lên những tâm tình chua xót. Hoàng đang ngồi dưới đất đứng dậy, lấy điện thoại ra tìm số ai đó.
- Mày định gọi cho ai?_ Đức tóm lấy điện thoại của Hoàng hỏi.
- Đã mấy tiếng rồi, chúng mày định không nói cho Nhi biết ư?_ Trong đôi con ngươi của Hoàng dường như chỉ còn lại sự mong chờ.
- Nhưng nó bảo..._ Đức đang định nói gì đó thì Hoàng đã nói xen vào.
- Nó cái gì. Mày bỏ ra._ Hoàng hất tay Đức ra rồi gọi điện cho Nhi...
Giọng Mạnh xen thêm vào
- Để tao gọi cho chị nó...
.........
Ngoài trời mưa đã tạnh, 5 giờ sáng, con phố bắt đầu vang lên tiếng xe cộ bốn phương. Bầu trời như chẳng thể sáng hơn. Trong căn phòng của cô, mọi thứ tĩnh lặng, đến tiếng đồng hồ mọi khi còn nghe rõ tiếng chạy kim nay cũng im lặng... Mơn man trong giấc ngủ tiếng điện thoại của cô dần vang lên to dần. Cô mở mắt he hé, nhìn vào màn hình "Hoàng huynh"...
- Alo..._ Giọng cô ngái ngủ đáp.
- Uyển Nhi à, anh có chuyện muốn nói, Em dậy chưa?
Cô từ từ ngồi dậy, vuốt vuốt mái tóc, hắng giọng một tiếng.
- Trước khi nói, em nói trước. Anh đừng gọi em là Uyển Nhi, Lâm rất thích gọi em như thế, để một mình anh ấy gọi thế thôi. Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-lanh/2227779/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.