Mấy hôm nay trời thích mưa quá. Cứ tới chiều liền mưa một mạch tới đêm khuya. Hôm nào anh cũng đến dỗ cô. Cô sợ tiếng mưa rơi. Không biết tâm lý như này đã xảy ra từ lúc nào, chỉ biết cứ đêm nào mưa anh cũng hát cho cô nghe, vỗ về cô tới khi cô ngủ mới rời đi...
Hôm nay trời thật lạ. Tới tối muộn mới mưa, mưa rất to, sấm chớp cũng về theo. Nhưng hôm nay không có anh ở bên cạnh cô nữa. Anh lại mất tích từ đêm hôm qua rồi. Cô mắt mở to đọc ngôn tình trên mạng. Đã đọc hết mấy phần mới ra rồi nhưng vẫn chưa buồn ngủ. Tai thì đeo tai nghe nghe nhạc trung hoa. Thấy cái điện thoại sáng lên, cô bỏ tai nghe ra nghe điện thoại...
" Alo...
- Uyển Nhi à? "
Cô vui mừng quá... Là Lâm.
- Anh...
- Em còn không ngủ đi, nghe mấy bài anh ghi âm mà ngủ đi _ Giọng anh nhỏ nhỏ vang lên trầm ấm.
- Vừa mới gọi điện đến đã muốn đuổi người ta đi ngủ rồi_ Cô phụng phịu.
- Anh thương em mà..._ Lâm nói.
Cô thì rất vui vẻ trả lời.
- Ầy, em biết anh thương em nhất rồi. Em cũng thương anh nữa. Yêu anh nhiều lắm.
Bên kia thoáng một hơi thở mỉm cười.
- Uyển Nhi này..._ Giọng anh nhẹ dần.
- Anh nói đi.
- Đời này...kiếp này anh thật may mắn khi gặp được em. Anh không biết được rằng ngày sau này rồi em sẽ ra sao, anh chỉ biết anh mãi yêu em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-lanh/2227781/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.