Đã lâu Khúc Mặc Thương cũng không đi làm, bất quá Khúc Thịnh bên kia thay cô xử lý rất tốt, chỉ là xin nghỉ bệnh. Nhìn thấy cô xuất hiện trong hội nghị công ty, tự nhiên có người vui cũng có người sầu. Đặc biệt là Thôi Nhuận, sáng sớm sắc mặt không được tốt lắm.
Thôi Nhuận luôn đối phó Khúc Mặc Thương, nhưng tuy Thôi Nhuận có tâm tư, nhưng hắn thực sự suy xét đến tiền đồ của Thiên Thịnh, cho nên mặc dù rất nhiều việc thích đối đầu với Khúc Mặc Thương, nhưng hắn vẫn luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao.
Sau khi Khúc Mặc Thương nhậm chức, đều đã gõ rất nhiều lão nhân trong công ty một phen, những người nên điều động và những người nên bị giáng chức đều không có nương tay, nhưng công trạng của công ty lên rồi cũng thật sự làm bằng sắt, hơn nữa có Khúc Thịnh đại lực duy trì, Khúc Mặc Thương cũng không có gặp trở ngại lớn.
Nhưng Khúc Mặc Thương rất thanh tỉnh, cho nên lúc này đây thiếu cương, cô sẽ công khai xin lỗi tại cuộc họp, đồng thời khen ngợi một số tổng giám đốc và phó giám đốc đã chịu trách nhiệm hầu hết công việc của công ty trong thời gian cô vắng mặt.
Nhìn mọi người bình thản an tĩnh bên dưới, Khúc Mặc Thương không khỏi nghĩ đến tình cảnh mà Lâm Thanh Hàm đang gặp phải, trong lòng không khỏi có chút lo lắng.
Buổi trưa, cô nhìn thời gian gọi điện cho Lâm Thanh Hàm. Chuông reo hai lần liền được kết nối: "Mặc Thương, tan tầm rồi sao?"
"Ừm, còn em, hôm nay trở về bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-hoc-khong-lam-yeu/1056985/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.