Cô lại tàn nhẫn đạp cửa, cho đến khi bị người phía sau ngăn lại, hai mắt đỏ hoe, ánh mắt lại tràn đầy lệ khi: "Mở cửa!"
Bên trong, vốn dĩ Trần Thần đang bị Lâm Thanh Hàm làm cho ngây người, mới vừa cởϊ áσ trên, chuẩn bị cởi dây lưng lại bị một chân đá vào cửa làm cho hồn phiêu phách tán. Trong lòng hắn có chút chột dạ, ban đầu lão thái thái đã thề là nhìn trúng hắn, cho nên để hắn làm cháu rể. Chỉ cần gạo nấu thành cơm, mọi thứ sẽ được thu xếp ổn thỏa, không có chuyện truy cứu trách nhiệm.
Thân phận của Lâm Thanh Hàm đối với thượng tầng ở thành phố Yến Kinh rất rõ ràng, đó là con gái ngoài giá thú của Khổng Ích Tường. Chỉ cần Khổng gia ngầm chấp thuận, Lâm Thanh Hàm chỉ có thể chấp nhận số phận của mình, hắn đã gặp Lâm Thanh Hàm vài lần. Thành thật mà nói, hắn vẫn thực sự muốn nếm thử. Nhưng hiện tại bên ngoài ồn ào như vậy, trên người toát ra mồ hôi lạnh, Khổng gia sẽ không lật lọng đấy chứ.
Hắn lấy lại tinh thần nhanh chóng mặc quần áo vào, nhìn quần áo xộc xệch của Lâm Thanh Hàm, hắn cuốn quít sửa sang lại cho nàng, vừa cúi xuống đột nhiên hạ bộ một trận đau nhức, hắn hét một tiếng, che lại hạ bộ đau đến giậm chân.
Lâm Thanh Hàm thu chân lại, toàn bộ sức lực đều mất đi, cố gắng đứng dậy nhưng lại ngã xuống. Nàng cắn môi, cố gắng tỉnh táo một chút, nghĩ đến ý đồ của nam nhân này khiến nàng cảm thấy ghê tởm.
Mà đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-hoc-khong-lam-yeu/1056986/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.