Khúc Mặc Thương nhìn vào mắt Lâm Thanh Hàm, trong mắt nhất thời có chút ngây ngốc. Mãi cho đến khi Khúc Thịnh ho khan nhắc nhở hai người mới dời tầm mắt, quay đầu đi mặt đều nóng.
Chờ xong hết, Khúc Mặc Thương về phòng nghỉ ngơi, Lâm Thanh Hàm ở với cô một lát, thấy trời đã muộn, Lâm Thanh Hàm vươn tay cầm lấy cuốn sách trong tay cô: "Xem lâu như vậy, muốn nghỉ ngơi một chút không?"
Khúc Mặc Thương nghe nàng nói nở nụ cười: "Được, có phải chị xem sách quá lâu không quan tâm đến em, cho nên em không cao hứng?"
Lâm Thanh Hàm nhướng mày, nghiêng người tới gần nhìn cô: "Nếu chị biết vậy còn không quan tâm tới em, chẳng lẽ là em không đẹp bằng cuốn sách này?"
Khúc Mặc Thương thấy nàng nghiêng gương mặt có chút thanh lãnh xinh đẹp tới, dùng tay véo véo rồi hôn nàng: “Em nói xem?”
Lâm Thanh Hàm chỉ chớp chớp mắt, nhìn môi cô. Khúc Mặc Thương khẽ trừng mắt nhìn nàng một cái, lại vẫn nghe lời tiến đến hôn lên môi nàng, nhưng bắt đầu chỉ là một chút lướt qua, cuối cùng trở thành môi lưỡi chơi đùa.
Khi Lâm Thanh Hàm thỏa mãn dừng lại, hai người đều đỏ mặt thở hổn hển. Lâm Thanh Hàm lau sợi chỉ bạc ở môi cho cô, nhẹ giọng nói: "Chị đói không, đến giờ rồi, em đi nấu cơm cho chị. Hẳn là dì Hoàng đã bắt đầu chuẩn bị, chú dì cũng sẽ trở về ăn cơm, em đi xuống bếp đây."
Khúc Mặc Thương híp mắt cười: "Em đây là muốn lấy lòng ba mẹ chị sao?"
Lâm Thanh Hàm trầm ngâm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-hoc-khong-lam-yeu/1056983/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.