Tiền Cẩm Lâm đứng bên không hề chen lời.
Cô ta có thể thấy được, Trần Thiên Hạo vô cùng quan tâm đến xuất xứ của biểu tượng này.
Nhưng cô ta không biết nó đại diện cho thứ gì, nên không thể chen lời.
"Mày đứng dậy đi".
Trần Thiên Hạo lạnh lùng nói.
Kẻ Ác không đứng dậy, mà ngồi bệt xuống đất, khó khăn thở dốc.
Trần Thiên Hạo hỏi lại.
"Vậy mày biết, đám thương nhân đó đến Nam Thành tiếp xúc với ai, mục đích của họ là gì không?"
Kẻ Ác ngồi dưới đất lắc đầu.
"Không rõ, từ trước đến nay bọn tôi làm việc không được hỏi tình hình".
Thấy manh mối càng ngày càng nhiều nhưng đột nhiên bị cắt đứt.
Trần Thiên Hạo có hơi không cam lòng.
Anh ra lệnh.
"Đi đi, tìm Lão Quỷ đến đây".
"Sau đó Ám Dạ khu vực Nam Thành sẽ thuộc về mày".
"Hiểu rồi!"
Kẻ Ác quỳ xuống lạy Trần Thiên Hạo, sau đó đứng dậy ôm cánh tay gãy biến mất khỏi con hẻm.
Tiền Cẩm Lâm do dự một lúc.
Cô ta nói.
"Tôi có thể giúp anh cái gì?"
Trần Thiên Hạo nhìn cô ta, lắc đầu.
"Tôi có chuyện gấp phải đi một chuyến, cô chú ý an toàn nhé".
Trần Thiên Hạo chỉ nói vậy sau đó sải bước rời đi.
Tiền Cẩm Lâm đứng đó, cảm thấy bối rối.
Đối phương giúp mình mấy lần, quyết tâm báo thù của cô ta ngày càng bị dao động.
Cô ta không muốn nợ đối phương, để tránh việc sau này không thể ra tay được.
Nghĩ một lúc, Tiền Cẩm Lâm nhìn cổng nhà, đuổi theo Trần Thiên Hạo.
Chiếc xe khởi động, Trần Thiên Hạo thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-hoang-than-vuong/926965/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.