“Lương Đông?”
Trác Diệu không thể không nhìn ra người đàn ông đang ngồi bên cạnh Trịnh Lam hiện tại là ai.
Tốt xấu gì, anh cũng cùng cô lớn lên từ nhỏ đến lớn, làm sao có thể không nắm được cơ bản thông tim về vòng tròn quan hệ của cô?
Gã đàn ông kia còn không phải là kẻ hồi ở lễ tốt nghiệp cấp ba đã tỏ tình với Trịnh Lam giữa sân trường đấy à?
Rõ ràng Trịnh Lam lúc đó đã từ chối hắn ta rất rõ ràng, bây giờ sao hắn còn có thể mặt dày bám lấy cô?
Trác Diệu hoàn toàn đem mọi hiềm khích đổ lên đầu Lương Đông, cho hắn ta là kẻ bám lấy cô như đỉa đói.
“Sao thế? Sắc mặt cậu sao đột nhiên tệ vậy?”
Cố Ngân Dực ngồi bên cạnh Trác Diệu đã “đánh hơi” thấy có gì đó hơi bất thường, cho nên liền nhanh chóng lên tiếng góp vui.
“Tớ qua đó mời cô ấy một tiếng nhé?”
Hải Thành nói rồi cầm chén rượu của mình đi qua phía bàn Trịnh Lam. Vừa nhìn thấy có người đến gần mình, Trịnh Lam phản ứng nhanh ngẩng đầu lên nhìn ngay. Khi nhìn thấy Hải Thành, cô không kìm được bất ngờ mà mở lớn mắt rồi lớn tiếng trước:
“Hải Thành? Anh về nước lúc nào vậy?”
“Lâu rồi không gặp. Tôi vừa về nước hôm nay thôi. Thật trùng hợp gặp được cô ở đây, cho nên qua mời cô một chén rượu. Tôi không làm phiền cô chứ?”
Hải Thành nói rồi nâng chén về phía Trịnh Lam.
“A, không phiền.”
Trịnh Lam nói rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chi-chua-toi/2626037/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.