“Nhưng cho dù sự thật Trịnh Lam mới là người đưa ra yêu cầu ly hôn trước, vậy thì con nghĩ mình vô tội sao? Con không giữ con bé lại, không bảo vệ hôn nhân của mình, vậy chẳng phải con cũng là người sai à?”
Kiều Thư Vân có vẻ như hoàn toàn không định bỏ qua cho Trác Diệu. Quay đi quay lại, đến cuối cùng bà cũng phải đổ tội lên đầu anh.
“Mẹ, chuyện gia đình để sau hãy xử lý đi ạ. Bây giờ con còn đang trong giờ làm, mẹ không muốn vì việc riêng mà ảnh hưởng tới việc kinh doanh của cả công ty đâu đúng không ạ?”
Trác Diệu đưa tay lên bóp trán, thở hắt ra một hơi rồi nheo mắt nhìn mẹ mình.
“...”
Kiều Thư Vân lúc này mới xem như là tạm thời thỏa hiệp. Trước lúc rời đi, bà cũng không quên bồi thêm một câu:
“Cho dù là vì lý do gì, mẹ tuyệt đối không chấp nhận việc ly hôn này. Hai đứa không còn là trẻ con nữa, hãy tự mình suy nghĩ lại đi.”
“Mà... Đừng nói với mẹ, con bé sống chết đòi ly hôn là do con ở bên ngoài lăng nhăng đấy nhé? Con nên cầu nguyện đấy không phải là sự thật, bằng không mẹ sẽ cạo đầu con rồi bôi vôi lên đấy.”
Kiều Thư Vân nói một câu như đang đe dọa, sau đó cũng không nán lại nghe con trai trả lời câu hỏi của mình mà nhanh chóng tiêu sái cất bước rời đi.
Có người thứ ba sao?
Mẹ anh nên nghi ngờ Trịnh Lam thì mới đúng. Vì dù sao cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chi-chua-toi/2626038/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.