“Mẹ xem con như con gái ruột, cho nên mẹ sẽ làm hết sức để giúp đỡ con. Những năm qua là họ Trác nợ con quá nhiều, mẹ cũng không biết phải làm gì để bù đắp những thiệt thòi của con. Cho nên ít nhất lần này, mẹ sẽ giúp con thực hiện được ước mơ của mình.”
“Con hãy cố gắng học ngoại ngữ thật tốt. Về vấn đề chỗ ở và mọi thứ ở bên kia, mẹ sẽ cho người sắp xếp.”
“Mẹ, con không thấy thiệt thòi.”
Trịnh Lam thật sự chưa bao giờ cảm thấy bản thân mình thiệt thòi cả. Tuy cô thật sự đã bị tổn thương, nhưng có thể làm con dâu của Kiều Thư Vân, cô thấy đây chính là một may mắn lớn của mình. Nếu không có bà bảo vệ và vun vén, e là cô và Trác Diệu đến nhìn mặt nhau cũng không thể nào nhìn được.
“Không cần khách khí. Cứ thoải mái làm những gì con muốn, mẹ sẽ luôn ủng hộ con.”
Hai người ngồi nói chuyện chưa được bao lâu thì Kiều Thư Vân lại nhận được điện thoại. Mặc dù không nỡ rời đi, nhưng vì là cuộc họp gấp, cho nên Kiều Thư Vân không thể nán lại lâu thêm được.
“Mẹ, mẹ nhanh trở về công ty đi ạ. Công việc quan trọng, cảm ơn mẹ đã dành thời gian cho con.”
“Vậy mẹ đi trước nhé. Lần tới mẹ sẽ thu xếp công việc, cùng con ăn một bữa cơm đàng hoàng.”
Kiều Thư Vân nói rồi mang theo sự áy náy mà rời đi. Tất nhiên trước lúc đi khỏi, bà không quên thanh toán tiền đồ uống, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chi-chua-toi/2625979/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.