Chiều đó Vân Anh cùng Thiên Minh trở về nhà. Nhưng suốt quãng đường anh không hề nói với cô bất kì câu nào cả, chung quy ra là anh vẫn rất cách hành xử thiếu suy nghĩ đó của cô.
Về đến nhà, anh cũng chẳng thèm quan tâm cô nữa, một mình vào phòng khách ngồi nghỉ.
" Này! Anh sao vậy?" - cô ngồi xuống kế bên anh nhỏ giọng nói.
" Em còn không hiểu! Đúng là ngu ngốc tự mình chuốc họa vào thân lỡ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì sao?"
" Thì lần này là em sai thật nhưng anh không nghĩ thử nếu em không tự tử uy hiếp thì ba em có đồng ý không chứ? Anh còn không thông cảm cho em mà còn trách móc"
" Anh đã bảo mọi chuyện cứ để anh giải quyết, em cứ hành động theo cảm tính thế này thì đừng....Haizz, đúng là hết nói nổi em " - Thiên Minh bất mãn bỏ đi lên lầu, anh thật sự là tức điên cả lên. Suốt ngày chỉ giỏi bày thêm chuyện cho anh làm. Còn Vân Anh thì cũng ương ngạnh, nóng nảy chẳng khác gì anh. Cô hi sinh bản thân cũng chỉ muốn chứng minh tình yêu với anh vậy mà anh lại quay sang trách cô không biết điều. Từ sáng tới giờ cất lên tiếng nào mà mắng tiếng đó cũng chẳng hỏi han cảm nhận của cô thế nào.
Buổi tối thì ai về phòng nấy, mỗi người một phòng chẳng ai thèm nói chuyện với ai. Thiên Minh cũng chẳng thèm quản, anh lao đầu giải quyết công việc đến tận khuya. Còn Vân Anh thì ôm điện thoại đến nửa đêm trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-vo-tan-cua-nuoc-mat/1723563/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.