Ở dưới nhà, ba mẹ cô vẫn chưa biết chuyện. Ba cô bần thần ngồi ở phòng khách. Ông chưa từng nghĩ Thiên Minh sẽ điều tra được cặn kẽ tới vậy, ngay cả bằng chứng tham nhũng của Lâm Vũ Phong mà anh còn điều tra được thì chắc chắn những chuyện năm xưa đã nắm rõ trong lòng bàn tay. Dù muốn hay không thì Vân Anh mãi là con gái của ông. Làm sao ông có thể giao đứa con gái của mình cho một con thú dữ được chứ?
Suy nghĩ một lúc ông vẫn quyết định là sẽ đưa Vân Anh rời khỏi đây ngay lập tức. Cuộc đời của cô còn dài không thể để cô dính vào ân oán gia tộc này được. Ông bước lên phòng cô.
" Vân Anh, mở cửa cho ba "
Đợi một lúc nhưng vẫn không thấy cô bước ra mở cuqar ông bắt đầu cảm thấy lo lắng. Đưa tay vặn nắm cửa thì không mở được.
" Vân Anh, nghe ba gọi không? Mau mở cửa!" - ông lớn giọng gọi cô tay không ngừng đập mạnh vô cánh cửa. Lúc này mẹ cô dưới nhà cũng chạy lên xem thử.
" Có chuyện gì vậy ông?"
" Không biết có chuyện gì mà tôi gọi nó nãy giờ không được, cửa cũng đã khóa trái. Con nhỏ này muốn chết hay sao không biết!"
" Để tôi lấy chìa khóa dự phòng "
" Không cần !"
Vừa dứt lời ông liền dùng chân đá mạnh vào cánh cửa làm cho cả cánh cửa mở toang ra. Trước đây cũng là người trong tổ chức nên võ nghệ cũng không thể xem thường. Ba mẹ cô cùng bước vào thì liền đứng hình.
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-vo-tan-cua-nuoc-mat/1723562/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.