Trình Cẩn phải nằm viện hết một tuần mới được thả về. So với cậu thì sức hồi phục của Lục Đào nhanh hơn vài phần, ngày thứ ba cũng đã xuất viện, sau đó anh chuyển đến phòng bệnh của cậu để tiện chăm cậu.
Chồng chồng hai người cứ như vậy mà bên nhau, hơn nữa phần lớn thời gian cả hai đều được ở riêng. Vốn dĩ Trình Cẩn còn lo là bản thân sẽ thấy xấu hổ, nhưng sau khi ở chung một chỗ rồi mới biết là chẳng có gì là xấu hổ hết.
Cho dù bọn họ không có quá nhiều tiếng nói chung, cũng không có chung một sở thích, nhưng lại sinh hoạt rất giống những đôi vợ chồng bình thường khác.
Cậu thấy Lục Đào có những thay đổi rất lớn, ví dụ như lúc Trình Cẩn dùng trí não để xem phim, dù Lục Đào đang bận rộn giải quyết công việc thì vẫn sẽ thò đầu qua xem cùng.
Lúc đầu thấy anh như vậy, Trình Cẩn cũng sợ lắm chứ, còn thấy thẹn nữa, sợ rằng mình xem phim thần tượng* sẽ làm anh thấy ghét bỏ nhưng không nghĩ rằng Lục Đào lại chẳng mở miệng nói gì mà còn xem rất nghiêm túc, thậm chí còn tham thảo nội dung phim với cậu nữa.
*Xin lũi nhưng phim truyền hình tiểu bạch có phải là phim thần tượng khum? Mình để đại ý.
Chỉ có những cảnh chiến đấu, anh mới có thể chỉ ra những điểm vô lý trong đó, ví dụ như thứ tự lắp súng của nhân vật chính không đúng, trang phục quá cồng kềnh làm Trình Cẩn nghe đến hoang mang nhưng nhờ vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-xin-ly-hon/1976078/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.