Ngạn Thất tìm tới nhà Trình Cẩn chậm hơn cậu dự đoán một chút, nửa tháng sau khi cậu bay về tinh cầu đế quốc mới tới. Lúc ấy Trình Cẩn đang thiết kế lễ phục cho đơn đặt hàng mới, nghe thấy tiếng chuông cửa, cậu thuận miệng hỏi bé người máy, “Trình Trình, ai tới thế?”
Ashe và Eureka mới tới hôm qua nên không thể là họ.
Bé người máy mở màn hình của mình, ngó xem camera ở bên ngoài, sau đó liền trả lời: “Tiểu chủ nhân, là thiếu gia Ngạn Thất đó.”
Nghe thấy cái tên này, Trình Cẩn hoảng sợ, vội vứt bút trên tay xuống, sau đó núp xuống gầm bàn, nói: “Không được mở cửa, không được phát ra tiếng.”
Bé người máy vui sướng nói: “Yên tâm đi mà, không có chủ nhân cho phép, Trình Trình không thèm mở cửa đâu!”
Trình Cẩn ngồi xổm dưới bàn làm việc, thấy an tâm hơn chút ít, cậu nói: “Vậy là tốt rồi, về sau nếu nhìn thấy Ngạn Thất đến thì đừng mở cửa nha!”
“Tui biết rồi mà.” bé người máy có hơi tò mò, “Ngài chui vào gầm bàn làm gì thế? Có phải muốn kiểm tra xem Trình Trình quét nhà có sạch không chứ gì? Trình Trình bảo đảm là nhà siêu sạch luôn! Quét nhà là nghệ thuật còn Trình Trình thì là nghệ nhân đó!”
“A ha ha, không phải đâu, tôi chỉ thấy mệt nên ngồi xổm xuống đây nghỉ ngơi thôi.” Trình Cẩn xấu hổ, cậu thấy mình hơi lố, hệ thống bảo an của nhà tốt như vậy, chỉ cần không mở cửa thì Ngạn Thất làm sao mà vô được. Nghĩ vậy, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-xin-ly-hon/1976076/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.