Từ sau khi nghe được tin động trời đó, những buổi học sau tôi kì kèo mãi Khôi Anh mới chịu nói ra sự thật trong lòng bấy lâu nay. Hóa ra sau thời gian chia tay Thảo, cậu ấy đã rất buồn bã đôi lúc có nói chuyện với tôi hoặc nhóm bạn nhưng nỗi buồn trong lòng không phải ngày một ngày hai là hết. Những lúc cậu buồn như thế bên cạnh luôn xuất hiện cậu trai họ Đào kia an ủi thậm chí còn nhẹ nhàng nói giọng âu yếm??????????
Ừm tui hiểu rồi không đổ mới lạ, khẽ nhìn cậu bạn thụ lòi gặp từ đầu năm của mình, thở dài dù sao cũng tốt cho cậu ấy buông được tình cũ tiến về phía trước.Hôm nay vẫn như mọi ngày tôi đến lớp ngồi vào chỗ có lẽ do đến hơi sớm nên lớp vẫn chưa có ai, tôi nhắm mắt gục xuống bàn tận hưởng khoảng thời gian yên tĩnh hiếm hoi.
Vậy là chuẩn bị kết thúc một tháng học hè rồi vậy mà cậu ấy vẫn chưa đi học, khi tôi còn đang chán nản thở than đột nhiên ngửi thấy mùi hương thơm mát cảm giác rất thân quen. Thậm chí còn nghe thấy tiếng động đẩy ghế vội ngẩng lên, hóa ra là cô ấy sau hơn hai tháng hè cuối cùng cũng gặp được Nắng.
Tôi ngạc nhiên mở to mắt, miệng thở dốc không biết phải nói gì cùng lúc đó cô ấy cũng nhìn về phía tôi nhưng ngay sau khi chạm mắt liền quay đi. À không còn là ánh mắt lúc trước khi nhìn tôi nữa, sao bây giờ lại lạnh băng thế này, tôi ỉu xìu úp mặt lại xuống bàn đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-phuong-cung-la-mot-loai-cua-thanh-xuan/548485/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.