Lúc nghe được tin này là đang tiết sinh hoạt cuối tuần, sau khi nghe xong tôi không vui vẻ cho lắm như tưởng tượng. Mà tôi chỉ có thể thở dài xen lẫn đôi chút chán nản vì chuyện tình cảm của Nắng.
Nhưng ngược lại với tâm trạng bi sầu của tôi nghe xong tin tức đó, Chi vội huých nhẹ tay tôi, khẽ đánh mắt nhướn mày: "Kìa ôi kìa Trà, cơ hội ngàn lần mới có, tranh thủ mà mờ lem đi chứ."
Tôi vội quay sang bịp miệng Chi: "Thôi thôi, em xin anh đấy hết rồi em không muốn nữa đâu, quá đủ rồi." Chi vội tránh thoát khỏi tay tôi sau một hồi uấn éo Chi khẽ đẩy mắt kính ra vẻ mặt khinh bỉ nhìn tôi: "Thôi tao là tao hiểu hết, mau mau trở về làm nữ nhân ngu ngok, rồi lại đợi ai đó dưới mưa, đi xe về còn ngã thì nhất."
Tôi lầm bầm trong miệng rồi không thèm quan tâm cô bạn hay cà khịa này nữa, thế nhưng có lẽ cô ấy trêu tôi chưa đủ cả tiết còn lại bên cạnh tôi lúc nào cô ấy có thể cà thì liền cà.
"Haizz không biết bao giờ mới có người si tình mình mà đến đón mình trong mưa nhỉ."
"Ôi bao giờ mới có người mang mình về nhà ăn cơm đây."
"Cũng muốn gặp mẹ Trà để được mừng tuổi rồi nhận làm con dâu của mẹ."
"Thôi anh em bạn bè có gì so với ai đó đâu, sắp tới lại thấy tí tởn với nhau."
Cuối cùng trong 45 phút dài đằng đẵng đó tôi cũng thoát khỏi lớp mà chạy về,sau khi lấy xe đang trên đường trở về đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-phuong-cung-la-mot-loai-cua-thanh-xuan/548486/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.