Đến chiều tối khi tỉnh dậy vì cơn đói tôi mới lơ mơ ra ngoài ngồi ăn cơm, vì là tết nên gia đình tôi không có giờ ăn cụ thể như thường ngày. Cứ khi nào đói là bà tôi sẽ nấu cho tôi với anh một bát miến hoặc mì hoặc có thể ăn bánh Chưng.
Tôi với anh đều bị bà nhồi nhét vừa gắp thêm miếng đùi gà vào bắt bà vừa nói: "Mau mau ăn đi qua tết lại học hành lại gầy lắm phải bồi bổ."
Sau khi ăn xong, dọn dẹp một chút tôi mới mở máy thì liền thấy vô số tin nhắn từ nhóm chat của hội bạn. Mỉm cười vui vẻ hóa ra lũ bạn là đang chúc nhau năm mới, tám chuyện với chúng nó một chút bọn nó ai cũng muốn tôi mau mau trở về còn lên kèo đi chơi. Tắt máy xong tôi liền mon men ra xin mẹ, sau một hồi kì kèo cuối cùng mẹ cũng cho tôi và anh chiều mai trở về.
Dù sao ở nhà còn một bé meo đi mấy ngày liền như vậy dù có nhờ cô hàng xóm sang đưa thức ăn nhưng tôi và anh vẫn rất lo.Hôm sau khi sắp xếp đầy đủ mọi thứ, chào tạm biệt bà với bố mẹ tôi liền theo anh trai lên xe trở về. Trước khi trở về tôi nhắn tin với lũ bạn thông báo tình hình và đặc biệt nhắn riêng cho Nắng: "Đợi tao một chút, tao sắp về rồi."
Vì có chút say xe nên khi vừa lên tôi đã ngủ li bì suốt gần 2 tiếng đồng hồ cho đến khi về nhà tôi vẫn còn hơi choáng.Vừa vào nhà Tiểu Hổ đã vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-phuong-cung-la-mot-loai-cua-thanh-xuan/548479/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.