Mặt tôi lập tức đỏ lên, xoắn suýt một hồi tôi liền nhắn lại "Năm mới tốt lành nhaaa."Ngay lập tức cậu ấy nhắn lại cho tôi: "Nhạt nhẽo".Tôi mím môi thầm nghĩ chả lẽ tôi cũng phải nhắn lại nhớ cậu ấy quá sao."
Đang thầm nghĩ ngợi đột nhiên nhận được cuộc gọi đến là của cậu ấy nhưng là cuộc gọi video.Vội vàng chạy vào nhà ngồi nghiêm túc trên giường chỉnh chu một lúc mới dám nhận cuộc gọi. Hiện lên trên màn hình cậu ấy cũng đang nằm trên giường một tay chống cằm hơi nghiêng đầu nhìn tôi cười.Phút chốc khiến tôi cảm thấy thực ra những pháo hoa vừa nãy ngoài kia cũng không đẹp lắm.Có lẽ do không khí giữa chúng tôi hơi ngại ngùng cô ấy liền lên tiếng: "Bao giờ trở lại thế?"
Tôi hơi liếm môi thầm nghĩ: "Hmmm chưa chắc có lẽ mùng 2 hoặc mùng 3 tao mới trở về được."Khi tôi mới nói xong liền thấy cậu ấy khẽ nhíu mày, hơi vểnh môi lên giận dỗi:
"Nhanh lên một chút, tao muốn đi chơi với mày." Cậu ấy dùng giọng điệu giận hờn nói.Tôi chỉ cười cười không đáp cuối cùng hai chúng tôi cứ nói chuyện với nhau như thế về những vấn đề nhỏ nhặt trong mấy ngày qua.Mãi đến khi bố mẹ tôi hạ mâm cơm, với đốt lễ gọi tôi chuẩn bị đi ngủ để ngày mai đi chùa sớm.
Thì thôi mới tiếc nuối chào tạm biệt cậu để tắt máy, trước khi tắt máy cậu ấy vẫn í ới không chịu kì kèo bắt tôi phải hứa về sớm nhất có thể. Tôi vui vẻ đồng ý hứa với cậu nhất định sẽ xin ba mẹ cho lên sớm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-phuong-cung-la-mot-loai-cua-thanh-xuan/548478/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.