Cuộc kiểm tra thể năng cảnh sát phải tăng thêm hạng mục bơi lội là chuyện đã có từ hai năm trước rồi.
Cậu hai Tiểu Chu đã chuẩn bị đầy đủ mũ bơi, quần bơi, kính bơi từ một năm trước, hơn một năm rồi mà vẫn mới như in. Cho nên đến bây giờ, Chu Thiên Uyên vẫn còn đang chạy bộ.
Thở hổn hà hổn hển chạy xong cự ly hai nghìn mét, vừa quay đầu lại thì thấy Tô Bạch cùng Liễu Thời Phi và hơn mười vị đang cách một trăm mét đằng sau.
Cậu hai Tiểu Chu đắc ý, quay đầu về phía trước, đồng chí Lục Minh Ngạn đã mặc xong đồng phục cảnh sát ngồi ở một bên rồi.
“Kém quá nha các đồng chí, kém quá nha.” Thầy giáo của trung tâm huấn luyện cảnh sát cầm đồng hồ bấm giờ nhấn mạnh.
Cảnh sát trưởng Lục liếc mắt nhìn nhóm người phía sau cười lạnh, bắt người ta chạy đổ mồ hôi nóng rồi lại dọa người ta sợ đổ mồ hôi lạnh.
Vài người không phải người của đồn Thần Kinh không thay quần áo, cứ thế ôm lấy đồng phục cảnh sát bỏ đi. Là đồn Thần Kinh đó, ngay cả lại đây thay quần áo cũng không dám!
Liễu Thời Phi thần kinh thô, y không bỏ đi, còn kéo Chu Thiên Uyên ra một góc. “Tiểu Thiên, tôi có việc muốn hỏi cậu.”
“Cậu nói đi.”
“Chúng ta đến phân cục nói đi.” Bác sĩ Liễu nhận ra ánh mắt Lục Minh Ngạn nhìn mình rất khả nghi, nên ít đến gần là tốt nhất.
Cậu hai Tiểu Chu lắc đầu: “Không thể nói ở đây à? Sếp bọn tôi nói không có việc gì thì ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-cong-an-than-kinh/82506/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.