1. Cục trưởng
Tên của Cục trưởng Tôn Điểm Điểm tất nhiên không phải là Điểm Điểm, tên trên chứng minh nhân dân của ông là Tôn Điển.
Có mấy người nịnh nọt thế này: “Chữ điển(*) này rất súc tích, chắc chắn là ông muốn có liên hệ với pháp luật rồi, trở thành một người thi hành luật pháp. Ông cụ và bà cụ nhà ông thật có học thức, nhìn xa trông rộng.”
(*) 典/diǎn/: tiêu chuẩn, chuẩn mực, lễ nghi, quản lý
Cục trưởng Tôn cười vô cùng tự nhiên, sau đó thẳng thừng đuổi người này xuống cơ sở dưới.
Nguyên nhân hả? Tám đời tổ tông họ hàng nhà Cục trưởng đại nhân đều thất học, ba người anh trai của ông đều là người nửa mù chữ! Năm người nông dân trong nhà đã chịu đủ khổ sở khi không có văn hóa, cố gắng làm lụng nuôi em út ăn học. Cho nên tên của Cục trưởng Tôn không thể giống ba anh trai, tên gì mà – Nhất Xuyên Tử, Nhị Cẩu Tử, Tam Thuận Tử. Ba mẹ thật thà chất phác của ông lấy hai rổ trứng gà mang đến nhà lão tú tài có học vấn nhất trong thôn xin tên cho con út. Lão tú tài thanh cao cả đời, không thể nhún nhường vì hai rổ trứng gà, tùy tay chỉ vào cuốn “Khang Hy tự điển”, rồi chỉ vào chữ “Điển”. Cho nên, Cục trưởng Tôn có tên là Tôn Điển.
(*) 栓子/shuānzi/: cá mè; 狗子/gǒuzi/: cún con; còn tên anh ba (顺子/shùnzi/) giống như tên mấy thái giám trong cung: Tiểu Thuận Tử, Tiểu Quế Tử, Tiểu Lý Tử, v.v.
“Bà nó chứ, Tôn Điển, Tôn Điểm Điểm!” Sau khi biết được biệt danh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-cong-an-than-kinh/82507/chuong-9-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.