Đóng chiếc vali chứa đầy quần áo, dụng cụ cá nhân, trang sức lại.
Sabrina nhìn căn phòng ngủ lần cuối cùng, cô tắt đèn, kéo vali ra khỏi phòng và đóng cửa lại.
Cô để chiếc vali trước cửa phòng ngủ, lặng lẽ tiến về căn phòng cuối hành lang.
Cô đẩy cửa bước vào, nhận thấy mảnh kính vỡ đã được lau dọn sạch sẽ, cô tiến đến trước chiếc tủ gỗ khẽ đưa tay chạm vào thân tủ, nơi được khắc bốn dòng thơ của Puskin.
"Vô tình anh gặp em
Rồi vô tình thương nhớ
Đời vô tình nghiệt ngã
Nên chúng mình yêu nhau."
***
"Ông bà sẽ đi chung với hai cháu ra đến sân bay. Nhớ hai đứa phải đi chung với nhau! Nhớ nhé! Không lạc đấy. Bà sẽ nhớ hai đứa lắm. Hai đứa cháu gái cưng của bà."
Bà ngoại sụt sùi, ôm lấy chị em cô. Hôm nay bà và ông chọn ra hai bộ trang phục hết sức lịch sự và sang trọng để đi cùng với hai cháu ra sân bay.
"Bà ơi."
Syrena trong bộ áo đầm xinh xắn vừa khóc vừa nói. Cô lúc ấy quay sang ông ngoại, ông cười hiền từ, dang tay ôm cháu vào lòng.
"Ông bà giữ gìn sức khoẻ nhé. Năm sau chắc chắn chị em cháu sẽ về chơi tiếp."
Cô nói. Ông ngoại đáp lại:
"Tất nhiên rồi, cháu gái ngoan của ông. Năm sau nhé. Đừng thất hứa đấy."
Ông nói làm cô bật cười.
Lát sau bốn người hai già hai trẻ cùng nhau đón taxi ra sân bay, trên đường đến đấy, họ cùng nhau nói dăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-vo-tinh-mang-em-den-ben-anh/2895309/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.